Đỗ Quyên và Trường ca "Lòng Hải Lý"
Lòng hải lý – Phụ lục (trích trường ca) - Đỗ Quyên - Lòng hải lý ...
4phuong.net/ebook/.../long-hai-ly-phu-luc-trich-truong-ca.htmlĐã đăng trên Văn Chương Việt: Lòng hải lý – 5+6 (trích trường ca). PHỤ LỤC *). Chín giờ sáng. chốt các cửa. dấn sâu trang thơ mở. Mười hai giờ đêm ...Trường ca “Lòng hải lý” của Đỗ Quyên
vanvn.net/news/5/575-truong-ca-long-hai-ly-cua-do-quyen.html5 Tháng Bảy 2011 – VanVN.Net - Hải lý là đơn vị đo đường biển, lòng hải lý thì đo những gì? Đo tâm thế người đi, ở đây là nhân vật trữ tình từng khốn đốn vì cơm ...Đỗ Quyên với trường ca Lòng Hải Lý - Phong Điệp
phongdiep.net › Home › Nội dung websiteĐỗ Quyên với trường ca Lòng Hải Lý. Đỗ Quyên với trường ca Lòng Hải Lý. Tập sách bao gồm bốn trường ca: “Lòng hải lý”, “Đống chữ”, “Buồn muộn cùng thế ...Trường ca “Lòng hải lý”: Về một nỗi buồn muộn cùng thế kỷ - Văn ...
dantri.com.vn › Văn hóa20 Tháng Bảy 2011 – Bìa cuốn sách Trường ca “Lòng hải lý” của tác giả Đỗ Quyên. Là người đam mê thể loại giàu công lực nhưng ít người theo đuổi này, Đỗ Quyên ...Đỗ Quyên - Trường ca "Lòng Hải Lý"... | Blog | Tamtay.vn
blog.tamtay.vn/entry/view/713479Đỗ Quyên khiêu khích trường ca. Được viết bởi: Rồng xanh NXT | 05/08/2011. Hà Nguyên Thủy thực hiện. “Lòng hải lý", tập sách gồm 4 trường ca của Đỗ ...Đỗ Quyên với trường ca Lòng Hải Lý | Tôn Vinh Văn Hoá Đọc
tonvinhvanhoadoc.vn › Văn học Việt NamTập sách bao gồm bốn trường ca: Lòng hải lý, Đống chữ, Buồn muộn cùng thế kỉ , Bài thơ không thuộc về ai. Có thể coi tác phẩm là một hành trình muôn dặm đã ...Tập “Lòng hải lý”: Một chiếc áo khác cho trường ca | Báo Lao Động ...
laodong.com.vn/Tin-Tuc/Tap-Long-hai-ly-Mot-chiec.../5056318 Tháng Bảy 2011 – Tập “Lòng hải lý” gồm 4 trường ca của nhà thơ gốc Việt tại Canada Đỗ Quyên do NXB Hội Nhà văn VN ấn hành, vừa được Cty Hà Thế tổ chức ...xung quanh lòng hải lý - trường ca của đỗ quyên - ĐỀN THƠ MỚI
duyphitho.blogspot.com/.../tin-them-ve-truong-ca-long-hai-ly-o.html29 Tháng Bảy 2011 – “Lòng hải lý” - tập trường ca của tác giả người Việt ở Canada Đỗ Quyên- là những tìm tòi, trải nghiệm riêng về thể tài, nhất là nhân vật trữ tình ...Đỗ Quyên - trường ca Lòng hải lý - Hội Nhà văn TPHCM
nhavantphcm.com.vn/tac.../do-quyen-truong-ca-long-hai-ly.htmlNVTPHCM- Chiều 15.7.2011, tại Hà Nội, đã có buổi ra mắt cuốn trường ca Lòng hải lý của nhà thơ Đỗ Quyên. Đây là tác phẩm đầu tiên của Đỗ Quyên được ...
Trường ca “Lòng hải lý” của Đỗ Quyên
05-07-2011 03:06:07 AM
VanVN.Net
- Hải lý là đơn vị đo đường biển, lòng hải lý thì đo những gì? Đo tâm
thế người đi, ở đây là nhân vật trữ tình từng khốn đốn vì cơm áo, dứt
lòng tha hương và từng lênh đênh trên biển với ám ảnh cái chết? Hay đo
khát vọng thơ, thúc hối thơ rời cái giường trì trệ “đả đảo đất chân
giường” nhưng chưa biết bến bờ nào, hòn đảo nào neo đậu trên đại dương
mênh mông nghệ thuật? Níu bám của người đi chỉ có em và hoa, nhưng tất
cả đều mơ hồ vì em không hiện diện còn hoa thì mãi cứ là nụ; chỉ có Mẹ
nhưng Mẹ thì đã ở rất xa tuy đã “xếp sắp” cho người đi đôi chân “đủ đi
suốt mấy tầng địa chất/ mấy tầng nhân cách/ mấy tầng trần gian.” Hóa ra,
đi đâu thì đi, ở đâu thì ở, con người vẫn chỉ có thể tin cậy vào đôi
chân của mình, đúng ra là của cha mẹ cho mình và đời sáng tạo là cuộc lữ
hành đơn độc. Đỗ Quyên sinh trưởng ở Hà Nội, hiện sống và viết ở
Canada; trường ca như một ẩn dụ về nhà thơ Việt, cả Việt Nam lẫn Việt
kiều…
Nhà thơ Đỗ Quyên
“Hãy sống như
những con tàu
phải lòng
muôn hải lý,
Mỗi ngày
bỏ
sau lưng
nghìn hải-cảng-mưa-buồn!”
(Trần Dần)
MỘT
Hôm nay
dương lịch
Mồng Năm tháng Năm
Mắt xen qua ba bông hồng sẽ không bao giờ nở được
Tôi ngồi
lập danh sách các bạn văn có thể vay tiền
Lúc này
em đừng về
Hồng thắm đấy
nhưng sẽ không bao giờ nở
Tháng Sáu lại đi
Em điện thoại về
Mặt trời bầm vết
Mây kéo chân bàn
Gió òa kẽ mắt
Và nắng giao tình với lũ bọ ngoài hiên
Một tiếng kêu trẻ nhỏ
gieo xuống
có thể làm mỏ neo
Chiếc hôn khô bốn bể
đâu rồi những con tàu?
Luồng gió nóng không nguồn cơn
lật chân tay
xếp sắp lại đời
Các bức thư nhà liên mối
có khi là tiếng sét
giữa lòng sâu
Sao không uống hết đi niềm đau
trên đất bằng
tuổi thơ ấu nọ?
Xưa đã không trầm ướp mình
giữa những hoan lạc muối
Để giờ mãi lênh đênh
Mẹ là gió
Tình chúng mình làm sóng
Thơ -
trước mặt
chân trời.
HAI
Những ngày mai không có
chiều kích
như quá khứ chưa từng
Hom cửa thời gian không chiều trở lại
Sóng vỗ một lần thôi
Câu thơ hạ rồi
và mãi
Mùa xuân đây là vậy
không níu giữ
nhánh hoa nào
làm quà tương lai
ngoài tấm vé ngày giờ đánh đậm
Bạn bè ơi, đừng đợi!
Lá thư giã biệt phôi tàn
Nắng thời gian là nắng vĩnh hằng
Thơ đời là không gian vạn trượng
là biết “quên đi nỗi nhớ không về” [1])
Phải ám sát nỗi nhớ sót
mà đi tiếp!
Cánh hồng bầm tím
múp lại
trỏ lên trời
khiến hồn ta không trở lại
địa chỉ cũ
đường xưa
các cuộc tình ngược gió
Tóc vàng bay trong tay lông đen lồng cổ
Câu thơ nào cũng xỏ sẵn đôi giày đạp đổ
các hoàng kim
Một là nhanh bước nhanh như các em bé dọc hè đường
Hai là ngồi lại thành mộ
Trạng thái giữa sống và chết không có
Bạn bè ơi, đừng đợi
Ngày mai còn gọi
Có thể gửi theo ta các ngân phiếu niềm tin
Có thể giữ lại trong nhà băng tình bạn
Phía trước ló rạng
một ánh màu thêm
là ta và thơ còn bạn
Có thể xuống tàu với thơ
đeo vai, choàng cổ
hoặc cùng muối và nước ngọt giấu kỹ khoang tàu
Không vậy với hoa, đàn bà và mùa xuân:
Mỗi bến tàu nhận một mùa xuân khác
Mỗi giống hoa đẹp cho một bãi bờ
Mỗi người đàn bà là một dòng chảy
Tháng Sáu
dương lịch
rời đảo bài thơ dở dang
không
bông hoa sắp nở
mùa xuân đang mở
người đàn bà chờ
Mỗi đảo mới
- mỗi dấu chấm
sang những câu thơ mới và hơi sống tiếp
Ta nạp chúng vào Lòng - Hải – Lý
những viên đảo
và nã phá từng trang thơ cũ
Câu thơ chết nuôi câu thơ sống
Thơ chỉ có thể tự ăn mình
Hoa sống nhờ ong bướm và mặt trời
Những người phụ nữ sống theo những người đàn ông và con của những người đàn ông
Mùa xuân sống bằng gì?
- Bằng các mùa còn lại
Bạn đang trên luồng gió khác?
Đang ngưng chân một khúc quanh?
Cố thủ căn hộ đủ sang?
Luồng gió không bao giờ nói
Gào thét và im lặng –
Ngôn ngữ của chuyển động
Phương hướng mới không ở sau các khúc rẽ lòng
Đi xa hay phủ phục?
Quán tính
căn hộ hơn cả mỏ neo
gần bằng nấm mộ
Bạn có trong chuyến tàu xuyên lục địa?
Dưới cơn mưa?
Đọc tiếng mùa xuân xưa?
Cơn mưa cô độc khởi từ các cuộc tình tốc hành cạm bẫy bàn chân không muốn nghỉ
Bạn bận mộng ban ngày vá trời nhân loại sụp?
Sắp lại bàn cờ người?
Đổi mới thơ?
Đừng bận về ta!
Khi cánh chim đen là là hiên nhà
Lúc mặt trời xấu hổ
Hoa trên bàn văn không hoa trong phòng ngủ
Câu thơ đau không đổi mặt bao giờ
Xe đi xe về
chịu tra vấn bởi vòng tròn sinh tử
Nẻo đường dài ngó ngược đỉnh đồi
hỏi mãi các bàn chân im lặng
Ga sắp có tàu
tàu đang gọi khách
Hai mặt đường ray chung thủy đời đời
và thương hại kìa đóa hoa vụng đợi
không biết rồi lữ khách sẽ đi thôi!
Bạn chỉ có đảo này trong địa chỉ
Còn bến kia trên bức ảnh nhộn màu
Con lộ ấy như vạn ngàn con lộ
Tiếng còi tàu không vượt tiếng còi tàu
Bút dốc ngược thơ xuôi dòng chảy
Im lặng thay mỗi chiếc kim giờ!
Ta bỏ bạn trên các đinh địa lý –
tên những làng, núi, sông...
Ta - đứa trẻ ham hoài một thứ:
cái ngọt của những con đường
Ta - người đưa thư đậu tay mọi cửa
không thông điệp cải lương trừ-cộng, âm-dương
ngoài sự chưa có ngày trở lại.
BA
Những khi đảo nắng đảo mưa
đảo muốn cựa mình
lay khách trọ
Em khuất
Ta đi
Bỏ lại
những nệm giường
những bông hoa không thể nào nở được
những cái hôn cụt đuôi
và tách café cả cha lẫn mẹ mồ côi
Em có thể đợi
miễn đừng níu gọi
Đảo nắng đảo mưa
Những buổi mình hái lá lội rừng
rồi sẽ thành chuyện xưa
Rừng khóc trước khi chúng sinh tận số
Lá salal ( *)
từng giọt lá salal
Tay em bứt lòng anh hứng buộc
Đoạn đời chúng mình lăn theo những vành tang
Quán trọ xây bằng nước khóc của rừng
Rừng thuê mình rải lên nhân loại mộ
Bao nhiêu người chết cho chúng ta đủ sống?
“Giọt salal này là tiền
điện!” – Em
bảo
“Giọt salal sau quà sinh nhật cho con”
“Giọt cuối cùng em giữ lại in thơ”
Đây
đảo nắng đảo mưa
Em quay đi
không cần ngoái lại
Lông ngỗng chuyện chúng mình
không mắt em
Rừng có mắt của rừng
từng giọt salal lá
giọt salal
Xanh suốt một màu không hết
đường bay ngút trời
là cánh rừng thông biết khóc cho người
Rừng biết người tội lỗi
Chuông nhà thờ không khỏa lấp cửa tù
Rừng thở dài dưới ánh hoa pháo nổ
Tráng ca vẫy gọi hận thù
Đảo trong khuôn viên rừng biển
khoan dung mà tiên lượng sự tình
Hai ta nay hết tình với đảo
hết hợp đồng với những giọt rừng
Em buồn nghĩ về đảo vắng
Ai người kế mình bạt mưa vượt nắng
Gốc cây già sáu người ôm
Mắt mở trừng từng vết chém
Anh thông điệp lên trời xa
bằng cái nhìn bất tử
Giữa chặng dừng ga nhỏ
để rừng khóc tiếp về ta
Em chẳng quên chùm hoa trắng
nhờ nhờ suốt gốc cây dài
Bứt cánh hoa anh đặt bàn tay
Vết hoa theo em từ đấy
Anh làm mưa làm nắng chặng còn lại
thay đảo mưa nắng chúng mình
Em dễ gặp
những-người-đàn-bà-ấy
Họ là em
khi em nghĩ về anh
Mỗi người đàn bà có một nắng mưa riêng có một đảo riêng trong họ
Anh tiếp tục dựng những quán trọ
Chỉ tội cho tách café sớm muộn mồ côi
Thương những loài hoa phải nụ suốt đời
Anh sẽ tiếp tục
Em đâu thể
mở cửa vào như những
lần gió mưa góc hiên nhà
Đảo chờ động đất như anh chờ cửa mở
từ em
ngón tay
Anh sẽ sớm quên mùi lưng gái trẻ
nhởn nhơ để mặc nắng lùa
Quên người đảo hiền hiền hay hát
khúc ca làm nguội bước hành nhân
Em nếu nhớ điều gì
thì nhớ
khuyên lên trời nụ hôn vàng
Nơi dặm dài anh ngưng nghỉ
hóa hiện mặt trời
Anh biết chúng mình có vậy
ra đi mà giữ lại
điều gầy dựng từ giọt rừng thắm lá
vốc cát, cụm sò, con sóng, đụn cây
Em bảo:
Người đi biển không làm thơ
Anh bảo:
Người làm thơ đi biển.
nguồn: Vanvn.net
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét